Theo cựu tuyển thủ QG Lê Quốc Vượng, ĐT Việt Nam chưa thể hiện nhiều về lối chơi trong trận thua 0-2 trước Thái Lan ở bán kết lượt đi AFF Cup 2020.
Anh có thể đánh giá tổng thể trận thua của Việt Nam trước Thái Lan?
Đây là trận đấu mà Thái Lan cầm bóng tốt hơn mình. Không phải đổ lỗi, nhưng pha trượt chân của Hồng Duy là bước ngoặt trận đấu. Trước đó, hai đội đá thăm dò, thận trọng. Thái Lan không dám dâng cao tiến công. Họ thắng mình cũng không bất thần mà mình thắng họ cũng vậy.
Trình độ chuyên môn giữa hai đội tương đương. Thái Lan không dám xua quân lên tiến công. Trong khi đó, lối chơi của ĐT Việt Nam chưa thật sự rõ ràng, phòng ngự cũng không phải phòng ngự mà pressing cũng không phải pressing. Sau bàn thua, các cầu thủ có thể bị vấn đề về tâm lý. Thời điểm sau thời điểm nhận bàn thua thứ 2, chúng ta bị cuốn theo người ta.
Ở hiệp 2, chúng ta đá pressing tầm cao, buộc đối phương phạm sai lầm. Những cầu thủ có thời cơ ghi bàn. Điều này đến từ các việc Thái Lan chủ động lùi về phòng ngự, cũng như chúng ta bạo dạn đẩy đồng nhất đội hình lên, gây sức ép và tạo khoảng trống. Đến cả hậu vệ đẳng cấp và sang trọng Theerathon Bunmathan cũng mất bóng rất nhiều. Nếu Phan Văn Đức sút vào, chúng ta có bàn thắng sẽ khác. Nhưng bóng đá là vậy, chúng ta không gặp như mong muốn.
Về kiểu cách tham gia trận đấu này của ông Park, theo anh có gì khác lạ hay là không?
Ông Park khá thận trọng khi tham gia với việc đá phòng ngự nửa sân, ý đồ không cho đối thủ cạnh tranh triển khai bóng lên tới mức nửa sân. Pha bóng dẫn đến bàn thua đã biết thành phản công. Lúc đó, quả đá phạt thắt chặt và cố định nguy hiểm, Quang Hải sút xa bị chặn lại và đối thủ cạnh tranh phản công.
Trong bóng đá, một pha bóng hoàn toàn có thể thay đổi cả cục diện trận đấu là chuyện thông thường. Lúc đầu, tôi nghĩ đội hình đó đá pressing nhưng lại đá phòng ngự 1/2 sân. Sau đó, chúng ta bị thủng lưới 2 bàn và lối đá cũng chệch choạc.
Nhận xét của anh về hai bên hàng lang cánh của ĐT Việt Nam khi Hồng Duy và Vũ Văn Thanh được tin dùng?
Nhìn tổng quát, không phải yếu do hai cánh vì bóng đá môn chơi tập thể. Khi đối phương cầm bóng tốt hơn, dàn trải đội hình đồng đều, ở giữa cầm bóng tốt, đương nhiên hai cánh sẽ tốt.
Họ đủ lực để buộc mình phải sai lầm. Họ không như Indonesia, Malaysia hay Campuchia, họ đó là Thái Lan. Tuyển Việt Nam phần nào bị vấn đề tư tưởng sau thời điểm bị thủng lưới sớm. Những ý đồ, kế hoạch bị phá sản. Sang hiệp 2, chúng ta điều chỉnh được nhưng tiếc lại không có bàn thắng.
Trường hợp nếu Duy Mạnh dính chấn thương phải vắng mặt, theo anh hàng thủ của ĐT Việt Nam sẽ gặp khó khăn thế nào ở trận lượt về?
Trận tới hàng phòng ngự không đáng lo vì Thái Lan sẽ đá theo kiểu bảo toàn lực lượng, bảo toàn tỷ số, chủ động giữ bóng chứ không dám tiến công. Vấn đề của chúng ta là chống phản công và làm sao có bàn thắng sớm. Đó là bài toán trong trận đấu tới.
Liệu tuyển Việt Nam có ghi được bàn thắng trong trận lượt về?
Ranh giới giữa bàn thắng và không bàn thắng thì chúng ta có thời cơ ghi bàn. Quang Hải hay Phan Văn Đức có thời cơ chuyển hóa rõ rệt. Hàng công thi đấu tốt, chỉ là thiếu như mong muốn. Thái Lan cũng không tạo nhiều thời cơ ghi bàn. Vấn đề của chúng ta là kỹ năng chuyển hóa thời cơ ghi bàn.
Cảm ơn anh về cuộc trao đổi này!